Wednesday, June 9, 2010

Tàn hạ


.viết cho LT.





Ngày vẫn rộng và tháng vẫn dài, tôi vẫn đi qua cuộc đời này như một kẻ mộng du. Hạ cũng đã sắp cạn đến giọt cuối cùng. Tôi luôn sợ hãi những khoảng khắc giao mùa, tôi sẽ thấy mình trở nên úa tàn theo thời gian, và chết. Rồi lại tái sinh. Cứ chết đi, rồi sống lại, không biết bao nhiêu lần, nhưng nỗi đau sau mỗi lần sống lại chỉ lớn lên chứ không hề giảm đi. Như nỗi đau của một con ngài cố tách mình khỏi vỏ kén, chỉ khác một điều, tôi thiếu mất cái niềm háo hức đón chào thế giới của nó. Tôi đã là một thực thể chết, ngay từ lúc mới sinh ra. Vậy nên, hãy cứ để tôi chết, mãi mãi, trong duy nhất một lần.



Hãy để tôi chết đi.






.JJ.

No comments:

Post a Comment