Thursday, June 10, 2010

Đấy là hạ. Cả tình yêu, cũng chỉ là hư ảo.(*)


.tiêu đề thuộc về K.





Tôi cứ nghĩ mãi, về duyên nợ. Phải trải qua bao nhiêu lượt luân hồi, người ta mới có thể gặp lại nhau? Có thể yêu nhau? Tôi đã trải qua bao nhiêu lượt luân hồi, để nhìn thấy cậu? Và yêu cậu?


Tiếc là, đã cố gắng sinh được ra trong cùng một thời đại, lại vẫn không có cách nào để khiến cậu yêu tôi, như tình yêu tôi đang dành cho cậu.


Một cánh bướm đập ở trời nam mãi mãi không thể gây bão ở trời đông. Dù vậy, tôi vẫn không ngừng gọi tên cậu, mỗi ngày. Dưới ánh mặt trời mùa hạ hun đốt như thiêu, những giấc mơ bùng lên chỉ để tàn rụi.


Thứ tình cảm tuyệt vọng này, tôi biết phải làm gì với nó đây?







.JJ.

No comments:

Post a Comment