Sunday, July 31, 2011

Phải có một trái tim tích cực để yêu thương (*)

(*) tiêu đề thuộc về Yên






Trong một ghi chú nhỏ trên trang cá nhân, Yên bảo, một mối quan hệ tốt là mối quan hệ không ảo tưởng về đối phương. Anh ta cũng thường nói với tôi, đừng kỳ vọng quá nhiều vào điều gì, và có vẻ anh ta là kẻ nói được làm được.



Tôi luôn ý thức rõ điều đó. Nhưng tôi lại là một kẻ quá dễ bị bóp nghẹt bởi những ảo tưởng không được đáp ứng của bản thân. Tình cảm của anh ta không thể thỏa mãn tôi. Không thể đủ đầy tôi.




Sự lo lắng của tôi, anh ta chẳng cách nào hiểu nổi. E rằng vĩnh viễn sẽ là như thế.




Cho nên vào lúc này, chợt nảy sinh sợ hãi.




Đến mức đã nghĩ đến việc bỏ chạy.







.JJ.

Monday, July 25, 2011

Nụ hôn cuối




có vị của một điếu thuốc

đắng

và buồn







(First Love - Utada Hikaru)

Thursday, July 21, 2011

Tháng Bảy







Chẳng nhớ chính xác từ bao giờ, nhà tôi lúc nào cũng có người. Bạn gái, em trai, bố, thi thoảng có thêm sự góp mặt của mẹ. Điều đó không hẳn tệ, vì dù sao đó đều là những người tôi yêu quý, có thể chuyện trò đùa nghịch hết sức thoải mái vui vẻ. Họ giữ tôi về với bữa cơm gia đình sau giờ làm. Cùng xem và bình luận về một bộ phim, một ca khúc, một chương trình tivi. Có ai đó để tôi quát mắng. Và ai đó để quát mắng tôi. Những sợi dây giữ chặt tôi với cuộc đời, giữa dòng chảy ồn ào xô bồ của đô thị đơn côi này.




Nhưng đôi lúc, tôi chợt nhớ nhung cái cảm giác của một buổi sáng thứ bảy, khi tôi thức dậy một mình, ra khỏi giường mở máy tính, chọn lấy một bản nhạc không lời, rồi cứ thế yên lặng nhìn ra khoảnh ban công đầy nắng. Âm nhạc như nước tỏa lan. Bước chân trần giẫm lên nền gạch không phát ra tiếng động. Con mèo vàng béo ú nằm cuộn tròn dưới gầm bàn. Tiếng rù rù của máy tính. Hoặc trong đêm tối nằm đọc một cuốn sách. Những lúc ấy, sự tĩnh lặng của cô đơn mới thật bình thản làm sao.




Thế nên tôi nghĩ, có lẽ cuộc sống thật công bằng và tốt bụng khi gửi đến cho chúng ta mọi thứ trái ngược nhau. Tỉ dụ như mưa và nắng, đêm và ngày, nỗi buồn và niềm vui, đau đớn và hạnh phúc, cô đơn và không cô đơn. Sau rốt, cái mà chúng ta có được, chính là bài học về cách trân trọng tất cả. Yêu thương tất cả.




Kể cả nỗi cô đơn.





.JJ.

Monday, July 18, 2011

Những điều giản dị







Đó là khi tôi đang nghĩ về cậu ta. Và điện thoại rung lên. Tin nhắn.





Ngủ đi thôi. Ngủ ngon nhé.





Hạnh phúc mới thật bé nhỏ và giản dị và đầy tràn biết là bao.




^^




.JJ.

Sunday, July 17, 2011

Lẩm nhẩm






Bởi vì thành phố này chẳng có gì
Bởi vì em chẳng còn gì
Anh hãy cho em
Một tình yêu
hoàn toàn không che đậy




.TTL.