Sunday, August 7, 2011

Tình yêu của một người sắp chết

.hoang mang tựa như bước đi trong rừng thẳm.





Ngày xưa, mà thực ra thì cũng không xưa lắm nhưng chẳng hiểu sao cứ có cảm giác là chuyện của kiếp trước, có một kẻ thường nói với mình, anh ta không còn nhiều thời gian, cho nên đừng chơi đùa nữa.



Lúc đó mình chỉ cười.



Rồi thì xa nhau.



Bây giờ, chuyện cũ hình như sắp lặp lại. Lần này người không còn nhiều thời gian, là mình. Nghiệm ra, trên đời này không có gì là ngẫu nhiên hay vô nghĩa. Luật nhân quả là có thật. Có điều, chẳng hiểu sao cứ ứng vào mình.



Nhưng không tha thứ được thì vẫn cứ là không tha thứ được, ha ha.







.JJ.

No comments:

Post a Comment