
Thì thôi vậy, chúng ta vốn dĩ là không cần có nhau.
Chúng ta sẽ không nắm tay nhau nhảy khỏi một chuyến tàu đâu, không thể.
Thì thôi vậy, em sẽ nghĩ xem.
- Ngủ dưới vòm cây - Aster
Không còn gì cả, ngoại trừ âm thanh của sự trống rỗng. Cứ vang mãi vang mãi vang mãi không thôi.
Anh có nghe thấy không?
.JJ.
No comments:
Post a Comment