Sunday, April 17, 2011

Buổi sáng ở Tam Đảo






Đó là một buổi sáng dày sương. Ngồi trong quán cafe nhỏ ven đường, nhìn ngắm lớp sương mù từ từ tràn lên, từng chút từng chút bao phủ chung quanh, bỗng có cảm giác chìm đắm đến buồn bã. Điếu thuốc đầu tiên chưa kịp châm lửa, nước mắt không thể kiềm lại đã rơi xuống.



Tôi muốn đổ lỗi. Một cái gì đó phải chịu trách nhiệm về những giọt nước mắt lạnh giá của tôi. Có lẽ là sương mù chăng? Tâm ý không thể xuyên qua màn sương dày đặc để truyền đạt đến đối phương. Hoặc không thể nhìn thấu qua màn sương cho rõ tấm lòng người khác. Cả hai, đều khiến chúng ta phải hoang mang bối rối. Phải đau lòng.



Buổi sáng ở Tam Đảo. Tôi cười hỏi người bạn đồng hành, này anh, chúng ta biết tìm ai để thấy đời còn dễ thương?







.JJ.

No comments:

Post a Comment