Monday, March 21, 2011

Vụn vặt gửi Dương






Cậu biết đấy, thỉnh thoảng tớ cũng muốn ra phố. Trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy voan mềm mại, tóc buông dài. Uống một tách cafe hay một ly rượu, hút một điếu thuốc, nghe một bản nhạc. Thong thả nhìn thời gian trôi qua. Nhưng tớ không muốn đi một mình. Tớ hết tuổi thích ngồi vẩn vơ một mình rồi. Tớ giở điện thoại ra, đọc một lượt danh bạ. Chán chê lại mở hộp tin nhắn, cũng đọc một lượt. Làm sao đây, hở Dương? Tớ chẳng biết phải gọi cho ai cả. Kỳ thực, tớ chỉ muốn đi cùng ai đó, chứ không có nhu cầu trò chuyện. Cứ phải nghĩ ra gì đó để nói thiệt là mệt đó Dương à. Cái thế giới tầm phơ tầm phào này, còn có gì để mà kể mãi chứ. Ngày nào chẳng từng ấy sự kiện. Ngày nào chẳng từng ấy con người. Thế nên tớ chỉ cần ai đó ngồi cạnh tớ, im lặng uống với tớ một tách cafe hay một ly rượu, hút cùng tớ một điếu thuốc, nghe cùng tớ một bản nhạc. Cứ im lặng, im lặng hoài. Chỉ thế thôi, cũng đủ.






Chỉ thế thôi, cũng khó.






Vô cùng khó luôn đó, Dương ơi.







.JJ.

No comments:

Post a Comment