Sunday, April 7, 2013

đừng yêu một cô gái đọc sách, viết văn





 
Tất cả các cô gái đều thích đọc sách tâm lý, hoặc truyện ngôn tình, hoặc tiểu thuyết lãng mạn, vân vân, và gật gù mơ mộng, ồ đây chính là điều mình muốn ở anh ấy, giá như anh ấy có thể làm như thế này thế nọ thì sẽ tuyệt biết bao. Vấn đề là, bạn không cần đến sách vở để biết mình muốn gì - bản thân bạn VỐN đã biết rõ bạn muốn gì rồi, còn những người THỰC SỰ cần biết điều bạn muốn, lại là những người cả đời không bao giờ động đến một cuốn sách tâm lý, hoặc có động thì cũng chỉ vừa đọc vừa nghĩ "toàn chém gió, chả có gì đáng để học hỏi cả".



Hôm qua ngồi nói chuyện với mẹ đã bảo mẹ rằng, nếu sau này có con gái nhất định sẽ không cho nó đọc nhiều sách nữa. Mẹ bảo, không đọc sách thì nội tâm sẽ khô cằn lắm. Nhưng nội tâm phong phú để làm gì, nếu như đàn ông trên đời xung quanh chúng ta đều đất sỏi giống nhau? Càng đọc nhiều sẽ càng biết nhiều - biết cách đối nhân xử thế, biết cách nhường nhịn, biết đâu là điểm dừng - từ đó sẽ sinh ra tâm lý đòi hỏi, rằng tôi đã cho đi, bây giờ đến lượt tôi nhận lại. Đâu phải ai cũng là Bồ Tát để rộng lượng từ bi, cho đi mà không đòi nhận lại? Nhưng đối phương về cơ bản vẫn chỉ là cục đá, họ thậm chí còn chẳng nhận ra bạn đã đem đến cho họ những gì, bạn sẽ lại loanh quanh trong nỗi ấm ức không sao giải tỏa, "mình tử tế và biết điều với họ mà họ cứ đối xử với mình chẳng ra sao". Con gái, phải đơn giản thì mới dễ hạnh phúc.



 

Sau cùng, mọi mối quan hệ đều cần có tính chất hai chiều. Nếu người kia cứ mãi không cần quan tâm đến điều mình muốn, hoặc tâm trạng của mình, thì liệu có cần tỏ ra thông thái nhạy cảm để hiểu và quan tâm đến điều họ muốn hay không?





.JJ.

No comments:

Post a Comment