Saturday, September 25, 2010

"Chúng ta đã từng yêu nhau"







Anh à, anh đã bao giờ nghĩ về ngày chúng mình chia tay?


Đừng nhìn em như thế, chẳng phải đó là điều tất yếu hay sao? Chúng ta không thể mãi mãi ở bên nhau được, hoặc chí ít, em không thể mãi mãi ở bên anh được. Tương lai của chúng ta, không khác được đâu, chắc chắn sẽ là chia ly.


M. bảo, tất cả mọi người đều thế, đều sẽ phải rời xa nhau, đều sẽ quên, đều sẽ bỏ lại một phần nhiều dấu yêu của mình đằng sau cùng quá khứ. Như những bức ảnh trong cuốn album cũ, bao vệt nước mắt rồi sẽ thành những vệt úa vàng theo thời gian, và con người cũ của anh sẽ vĩnh hằng trở thành một nụ cười ngây thơ nhìn vào hiện tại. Ở một nơi nào đó, anh sẽ ôm một ai đó vào lòng, thì thầm vào tai họ “Chúng mình đã từng yêu nhau.”


Người ta không chết vì chia tay nhau. Chẳng ai cả. Nên em cũng sẽ không chết vì anh. Không thể đâu.


Anh còn nhớ không, lúc trước em có nói, khi nào đã quên hết tất cả về anh rồi, nhất định em sẽ viết truyện. Câu chuyện có em và anh làm nhân vật chính, sẽ thật đẹp, thật lãng mạn. Kí ức con người vốn là bộ xử lý dữ liệu hoàn hảo nhất, chỉ lưu giữ những gì chủ nhân muốn giữ. Em muốn giữ lại kí ức đẹp, nên sẽ bỏ qua những trường đoạn ám mùi khói thuốc và loang lổ nước mắt rơi, chỉ hồi tưởng lại những phút giây hạnh phúc bên anh. Thế cũng đủ cho một cuốn tiểu thuyết tình cảm ăn khách rồi, anh có công nhận không nào?


Chỉ hy vọng, khi viết những dòng đó, em đã có thể mỉm cười.






.JJ.

No comments:

Post a Comment