Monday, March 18, 2013

Phía trước



Đôi lúc tôi tự hỏi, tại sao cho đến lúc này mình vẫn chưa thôi chán ghét cuộc đời. Kể cả những lúc như buổi sáng nay, khi mặc một bộ váy mới xinh đẹp bước ra khỏi cửa, gắn tai nghe nhạc từ chiếc điện thoại người yêu tặng, mở lên một bài hát thật vui tươi, mọi thứ dường như đạt đến độ hoàn hảo, khoảnh khắc đó tôi vẫn nghĩ, phải sống tiếp thật là mệt mỏi. Nhìn ra nhiều chục năm phía trước, con đường còn dài đằng đẵng biết bao. Và cái ý nghĩ dù sao cũng chẳng có cách gì giúp tôi rời khỏi con đường ấy khiến cho tất cả bỗng trở nên vô cùng nặng nề.  



Trịnh Công Sơn nói, cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Nhưng "cuối cùng", ấy là một thời điểm mơ hồ quá, tôi ôm sinh mệnh này chờ đợi đến bao giờ.




 .JJ.

No comments:

Post a Comment